BA SAI LẦM CỦA ĐỜI TÔI - Trang 42

là hai rupi, các loại thiệp sẽ cho lãi cao. Tuy nhiên, người Belrampur không
tặng thiệp cho nhau.

“Như thế này là cầm bóng để phát kiểu inswing, thế này là outswing

[7]

. Mà

này, đây là quả bóng thứ ba trong hai tuần đấy. Có chuyện gì thế Tapan?” Ish
hỏi một khách hàng thường xuyên. Cậu bé Tapan mười ba tuổi, là một trong
những tay ném bóng giỏi nhất ở độ tuổi cậu trong trường Đô thị Belrampur.
Ish cầm chặt quả bóng cricket và chỉ cho nó cứ động cổ tay.

“Là tại thằng Ali ác mộng đấy. Cứ đến lượt nó đánh là lại mất bóng. Sao

nó lại đến trường em chứ?” Tapan càu nhàu khi lau quả bóng vào quần soóc.

“Ali à? Học sinh mới à? Chưa thấy cậu ta đến đây,” Ish nói. Những đứa

chơi giỏi đều đến cửa hàng này và Ish biết chúng.

“Đúng, là đứa đánh bóng. Vừa mới vào trường. Anh nên đến xem nó

chơi. Nó sẽ không đến đây đâu, đúng không?” Tapan nói.

Ish gật đầu. Chúng tôi có vài khách hàng Hồi giáo. Hầu hết chúng nhờ

những cậu bé Hindu mua giúp.

“Em muốn đăng ký học cricket không. Ish sẽ dạy em, anh ấy chơi ở cấp

quận đấy,” tôi không cưỡng lại nổi việc chào mời dịch vụ.

“Mẹ em không cho đâu. Mẹ bảo em chỉ có thể học gia sư các môn học

thôi. Không thể thao gì hết,” Tapan nói.

“Không sao, chúc em chơi vui vẻ,” Ish nói, xoa đầu thằng bé.
“Chúng mày thấy đấy. Đó là lý do Ấn Độ không thắng các trận đấu,” Ish

nói sau khi Tapan đã ra về.

Đúng vậy, Ish có một lý thuyết lố bịch này, rằng Ấn Độ phải thắng mọi

trận đấu. “À, chúng ta không phải thắng hết đâu. Nếu không thì trò chơi còn
gì hay nữa,” tôi nói và đóng hộp thu ngân lại.

“Nước ta có một tỉ dân. Chúng ta phải thắng hết chứ,” Ish khăng khăng.
“Số liệu thống kê đã cho thấy không thể nào.”
“Tại sao? Nước Úc có hai mươi triệu người. Vậy mà họ thắng hầu hết các

trận đấu. Dân số chúng ta gấp năm mươi lần họ, nên tài năng cũng gấp năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.