BA TRỪ MỘT BẰNG MẤY - Trang 13

Chị Lý vốn xởi lởi nhanh nhẩu, bế nó về nhà mình trước tiên. Thằng bé trần
như nhộng, không quần áo, không họ tên, không ngày tháng năm sinh; nói
là nó một tuổi, cũng chẳng có căn cứ gì, chỉ đoán là thế.

Bình thường, một đứa trẻ như thế này sẽ bi bô nói được vài tiếng, nhưng nó
thì không. Nó cứ ngớ ra nhìn người phụ nữ xa lạ này và hình như nó hơi sợ
sệt. Chị Lý nấu cho nó bát cháo, cho thêm chút rau thái nhỏ và tí thịt. Nó đã
mọc tám cái răng. Bón cho nó ăn, thì nó nhè thịt ra, chỉ ăn cháo và rau. Ăn
hết, nó lại chìa tay ú ớ đòi thêm nữa. Chị Lý rất mừng, biết rằng chỉ cần nó
chị ăn tức là nó không có bệnh tật gì đáng ngại. Chị lại cho nó uống một
cốc sữa. Con trai chị Lý đã lên bốn, tên là Hùng Hùng, nó hỏi mẹ, rất thật:
“Sao mẹ lại cho nó ăn? Nó cũng là con của mẹ à?”

Chị Lý nói: “Hùng Hùng à, kể từ hôm nay, nó là em trai con, con không
được bắt nạt nó.”

Hình như Hùng Hùng không thích đứa em xấu xí này, nó nói dỗi: “Con
không cần nó làm em con.”

Ăn no rồi, thằng bé vụng về bò trên giường, định lấy đồ chơi của Hùng
Hùng. Hùng Hùng hét ầm lên: “ Không được đụng vào! Đó là của tao chứ?”

Chị Lý nghiêm nghị nhắc nhở Hùng Hùng: “Không đúng, con ơi! Nó bé
hơn con, nó không có mẹ, không có đồ chơi, nó rất đáng thương. Con nên
yêu nó mới phải.”

Hùng Hùng vẫn gườm gườm nhìn thằng bé. Thằng bé cầm cái ô tô chạy pin
của Hùng Hùng rồi chơi. Hùng Hùng đành để cho nó chơi ô tô, nhưng cậu
đem các đồ chơi khác cất vào gian trong. Chị Lý thở dài, nói với thằng bé
con: “Cưng cứ chơi đi, chơi chán rồi mẹ sẽ đổi cho thứ khác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.