BA TRỪ MỘT BẰNG MẤY - Trang 36

Trương Cổ hỏi: “Bà đến đây làm gì?”

Bà già: “Tôi đến mua tóc của anh.”

Trương Cổ nhìn thấy tay bà đang cầm một cái kéo, loang loáng ánh kim
loại. Anh quát: “Bà cút đi!”

Bà ta không hề giận, chỉ cúi xuống rút trong túi áo ra mấy đồng tiền lấm
lem nhàu nát đưa cho Trương Cổ, nói: “Chút tiền này, anh cầm đi…”

Trương Cổ bất giác lùi lại tránh.

Bà già lúc này mồm rớt dãi, ánh mắt lóe sáng, quan sát Trương Cổ, nói:
“Trên người anh có vô số thứ quý giá đáng tiền, tôi không chỉ mua tóc mà
còn mua móng tay, con ngươi và…”

Trương Cổ nhìn chằm chằm vào bà ta.

Bà ta ngoảnh nhìn ra cửa sổ, rồi nói nhỏ, vẻ rất bí hiểm: “... thu mua tim
gan phổi nữa.”

Trương Cổ co rúm người, kêu lên: “Ngươi ra lò mổ mà mua! Ta không
bán!”

Bà già nói: “Lông lợn đâu có thể tốt bằng tóc của anh?”

Trương Cổ bắt đầu nài xin: “Bà tha cho tôi đi!”

Bà già kiên nhẫn nói: “Anh không hiểu gì cả rồi! Mùa thu đến thì nông dân
phải gặt lúa mạch, người nào tận số thì phải lấy mạng người đó…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.