BA TRỪ MỘT BẰNG MẤY - Trang 52

Không có hồi âm. Chị chạy ra sân, ngoài sân vắng tanh: “Thiều Thiều!
Thiều Thiều…”

Chị bỗng nhìn về cái giếng. Không hiểu sao lúc đó chị đoán chắc đứa con
gái yêu quý của mình đang ở dưới cái giếng. Hai chân chị run bắn, phải vận
hết sức, rất chật vật mới có thể cất bước. Chị bước đến bên giếng, nhìn
xuống và lập tức nhận ra bộ quần áo bé xíu màu đỏ. Đó là con gái chị. Hình
như đầu nó cắm xuống dưới. Người chị mềm nhũn, đổ vật xuống, kêu thét
lên: “Bà con ơi… cứu người…”

Lý Ma là người đầu tiên chạy đến. Bà con hàng xóm cũng nhanh chóng
chạy lại. Lưng buộc dây thừng, Lý Ma nhanh chóng tụt xuống giếng, rồi bế
Thiều Thiều đáng thương lên. Bụng Thiều Thiều không trương, nó chưa
uống mấy nước giếng, tức là bị sặc rồi ngạt thở, mũi rỉ ra mấy giọt máu đen.
Ở trán có dính nhiều máu, tức là nó bị ngã xuống giếng, trán bị va đập. Chị
Mộ Dung ngất ngay tại chỗ. Mọi người vội bấm huyệt nhân trung của chị,
một lúc sau chị tỉnh lại, ôm lấy Thiều Thiều mà khóc thảm thiết, nghẹn
ngào… Ông bà nội và ông bà ngoại của Thiều Thiều đều đến, họ đau xót vô
cùng vô tận, tất cả đều khóc. Tình cảnh thực thê thảm.

Thi thể của Thiều Thiều được đặt trên cái giường nhỏ. Bà con hàng xóm
đứng lặng người, phụ nữ, thảy đều khóc. Hình như thằng bé Xoa lần đầu
tiên nhìn thấy cảnh này, lần đầu trông thấy đông người như thế này, nó hiền
lành ngồi thu mình ở góc giường, sợ sệt nhìn xung quanh. Trương Cổ cũng
có mặt, anh đang khổ sở suy nghĩ: thực ra có mấy thằng bé này?

Xảy ra chuyện bất hạnh, chị Mộ Dung không thể chăm sóc bé Xoa được
nữa, nó được đưa sang nhà chị Lý trước thời hạn. Cha của Thiều Thiều
nhận được điện báo tin, anh lập tức bay về. Người đàn ông đáng thương
mới chỉ gặp đứa con gái một lần. Anh đau đớn như đứt từng khúc ruột, âm
thầm, không nói một câu, rồi lặng lẽ lo hậu sự cho con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.