BA VẠN DÒNG TÌNH THƯ - Trang 136

Tống Mặc chần chờ nói: “Rất… tốt, nỗ lực làm việc, tính cách cũng dễ

chịu. "Nói xong có chút tiếc nuối, "Người viết lợi hại như vậy hiếm có,
chẳng qua nếu như cậu thích cô ấy... Cũng được, tô ủng hộ cô ấy đổi nghề."

“Cái gì?” Lục Thành nhíu mày, phản ứng lại, "Không phải."

Không phải?

Tống Mặc càng thấy kỳ quái.

Không thân không quen cũng không làm ăn qua lại mà cũng không

phải muốn theo đuổi, chẳng lẽ là anh em thất lạc nhiều năm?

Trong khoảng khắc ngắn ngủi mà Tống Mặc lại nghĩ ra tình tiết buồn

cười như vậy nhưng lại nghĩ tới chuyện Lục Thành trải qua khi trưởng
thành, đột nhiên lại cảm thấy tình tiết máu chó này có chút đáng tin.

Hắn không khỏi ngồi lê đôi mách, cười hỏi: "Cùng cha khác mẹ hay

cùng mẹ khác cha?

"Hít..." Lục Thành bất mãn phát ra tiếng hít sâu, "Đừng đoán lung

tung, cậu nghe tôi nói đã."

Tống Mặc bĩu môi, vậy cậu mau nói đi, chơi cái trò mập mờ này bao

lâu rồi hả?

Lục Thành thở dài: “Xuất phát từ... một loại cảm tình nào đó, tôi muốn

giúp cô ấy một chuyện. Tôi cảm thấy với tài lực của Văn hóa Thành Thư,
cho dù cô ấy muốn tiền hay danh tiếng cũng không khó. Nhưng lúc tôi
chưa cân nhắc những thiếu sót khi nói chuyện này cho cô ấy, bị cô ấy cự
tuyệt, tôi muốn thương lượng với cậu bây giờ nên làm thế nào mới thích
hợp."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.