BA VẠN DÒNG TÌNH THƯ - Trang 184

Giới văn học mạng nói lớn cũng lớn, mọi người mặc kệ quan hệ thực

tế thế nào, gặp mặt vẫn luôn có tín ngưỡng "làm người nên lưu lại một
đường, sau này còn dễ nói chuyện."

Tạ Thanh ngước mắt lên, không giải thích, Nhất Sinh Thư bị nụ cười

như có như không của cô làm cho hô hấp hơi ngừng lại.

Rất nhanh, cô lại rủ mắt xuống, tùy ý nhún vai: "Cũng không hiếm

thấy lắm."

Trên mạng thì trực tiếp chặn, ở trong thức tế thì chọc phá, mang tới

cho người ta cảm giác khác nhau chỗ nào đây?

Cách một màn hình là phải có dáng vẻ ôn hòa?

Cũng chưa chắc đâu.

Tầng 5.

Tạ Thanh ra khỏi thang máy trước một bước, cũng không quay đầu lại,

càng không khách khí tính nói lời tạm biệt.

Hơi thở Nhất Sinh Thư bình tĩnh lại, cũng đi ra ngoài. Muốn về phòng

của hắn phải rẽ qua hành lang bên phải, còn cô đi thẳng vào hành lang
trước mặt.

Nhất Sinh Thư dừng lại, có một loại cảm giác quen thuộc kỳ lạ làm

hắn nhìn theo từng bước đi và bóng lưng ở phía xa của cô.

Một lát sau, hắn lại lắc đầu.

Hắn chưa từng gặp cô.

Ngày hôm sau là một ngày bận rộn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.