BA VẠN DÒNG TÌNH THƯ - Trang 287

Lục Thành hạ thấp ánh mắt, nhìn vào mặt Tạ Thanh.

Mặt trái xoan mộc mạc, một đôi mắt sáng.

Đối diện trong chốc lát, hắn cười khẽ: "Rất ít khi nghe cô nhiều lời

như vậy."

Lời của cô chưa bao giờ nhiều, nếu như nói "thao thao bất tuyệt", vậy

chắc chắn là lúc nói chính sự, mỗi lời đều có giá trị.

Khi nói chuyện phiếm, cô giống như là nghe nhiều hơn nói. Những lời

truy hỏi liên tiếp nói ra từ miệng cô, Lục Thành cảm giác rất ngạc nhiên.

Tạ Thanh bị hắn nói vậy, cô hơi dừng lại, môi mỏng mấp máy, lại nói:

"Tôi không có ý tứ gì khác."

Chỉ sợ càng ngày càng rắc rối.

Cô không hiểu luật pháp lắm, phần lớn mọi người cũng như thế, mặc

dù không thể nói là "người thiếu kiến thức về pháp luật", nhưng đối với các
loại quy định của luật pháp về chuyện lớn chuyện nhỏ như thế nào cũng
không rõ ràng.

Ví dụ như việc ghi âm này, khái niệm chung trong đầu cô là việc ghi

âm làm bằng chứng này phải có được bằng thủ đoạn hợp pháp.

Có thể tính là thủ đoạn hợp pháp không? Ở trong tình huống đối

phương không biết có tình hay không? Nói lời khách sáo nhưng có ý định
xấu có tính hay không? Cô cũng không rõ ràng.

Nếu thủ đoạn không hợp pháp thì sẽ bị thế nào? Có tính là phạm tội

làm trái pháp luật hay không? Cô cũng không rõ lắm.

Cho nên đương nhiên cô lo lắng. Cô muốn giành lại bản quyền

<Thanh Châu Lục> nhưng nếu như vì muốn vậy mà phải làm chuyện nguy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.