BA VẠN DÒNG TÌNH THƯ - Trang 464

Trong chốc lát, hắn lẳng lặng xoay người, duỗi tay che chở cho cô,

bước sâu hơn vào bên trong hang động, lại cực kỳ thân sĩ không hề mảy
may đụng tới cô.

Mặc dù biết đây là mơ, nhưng trái tim cô vẫn đập không ngừng.

Cô đi theo hắn vào trong rừng, suy nghĩ quay về ban ngày, bỗng nhiên

ngây người mà hối hận, vì sao lúc đó mình không chịu nghiêng người một
chút nữa là có thể chạm vào hắn.

Những bụi gai dưới chân chậm rãi biến mất, hang động trở nên cực kỳ

sạch sẽ. Nhưng Tạ Thanh biết, đi đến cuối cái hang động này, lại đến một
cánh rừng tối đen khác dưới chân lại là những bụi gai, những bụi gai này
quả thực lại là một hang động mới của những con ác long khác.

Cô từng hoảng sợ vòng tuần hoàn này, sau đó bác sĩ tâm lý nói với cô,

ý nghĩa cuộc sống được tiềm thức của cô phản chiếu vào trong giấc mơ.

Cô cảm thấy nhẹ nhõm trở lại ---- cuộc sống lên lên xuống xuống,

cuộc sống của ai mà chẳng phải chém giết hết con ác long này đến con ác
long khác cơ chứ?

Nhưng đi thêm một đoạn, cô thấy tia sáng nơi cửa động.

Hình ảnh chưa từng xuất hiện này làm cô kinh ngạc, cô cứng họng

nhìn chằm chằm, tầm mắt không thể dời đi.

Đúng vậy, ánh sáng chói lóa của vàng, sáng ngời, đầy mộng ảo, giống

như ánh sáng đẹp đẽ đặc trưng của thế giới cổ tích, đột ngột nhảy vào tầm
mắt cô.

“Lục…” Cô ngơ ngẩn mà gọi tên hắn, lại bỗng nhiên nghẹn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.