BA VẠN DÒNG TÌNH THƯ - Trang 700

Thang máy nhanh chóng lên tới, hắn túm cô đi vào, cửa thang máy

đóng lại.

Còn chưa đến thời điểm tan tầm, thang máy cũng không đông đúc,

trong không gian nhỏ hẹp chỉ có hai bọn họ.

Căn bản là muốn đem cô ra ngoài “nói chuyện rõ ràng” nhưng đột

nhiên tà tâm của Lục Thành nổi lên bốn phía.

Nhìn cô một cái, nhịn xuống; lại nhìn một cái nữa, nhịn không được

nữa rồi.

Hắn bước đến bên cạnh nữa bước, cô cảnh giác mà nhìn qua.

Hắn duỗi tay ôm đầu vai cô, nghiêng đầu hôn cô một cái.

Chỉ là nụ hôn trán, chỉ như chuồn chuồn lướt nước nhẹ nhàng một cái.

Không đợi cô giãy giụa, hắn buông cô ra, làm bộ như sửa sang cà vạt,

dù hồi hộp muốn chết nhưng vẫn ung dung mà nói với cô: “Anh nói, em
chưa nói em thích anh, nên anh coi như em đáp ứng rồi.”

Nói xong, hắn tâm hoảng ý loạn [1], hối hận đến mức muốn đập bản

thân mình.

[1]

心慌意乱 – Trong lòng hoảng loạn, đầu óc rối rắm.

Qua vài giây, hắn lại trộm đưa mắt liếc cô một cái.

Hai má cô đỏ bừng, gắt gao nhìn chằm chằm mặt đất.

Nhưng mặc dù là như vậy, cô vẫn chưa nói cô không thích hắn như cũ.

Trong lúc tâm hoảng ý loạn, có một chút chuyển thành mừng thầm.

Cô có phải là cũng thích hắn không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.