BA VẠN DÒNG TÌNH THƯ - Trang 796

thiện.

Bà trấn an mà vỗ vỗ vai anh: “Đừng có nói gì với mẹ con, trước hết để

bà ấy an tâm trị bệnh đã.”

Hắn gật gật đầu.

“Ở bệnh viện nào, có tiện nói với dì không?” Sở Văn Đình hỏi.

Không biết là xuất phát từ tín nhiệm hay là không kịp phản ứng, Lục

Thành nói cho bà: “Bệnh viện Hải Điến.”

Hơn một tuần sau, hai người không có bất kỳ liên hệ nào.

Phẫu thuật của Diệp Tĩnh thật thuận lợi, rất nhanh được chuyển từ

ICU sang phòng bệnh thường. Nhưng Lục Thành không có kinh nghiệm
chăm sóc người bệnh nên mỗi ngày rất khẩn trương. Sợ hãi cái chết làm
cho anh không ngừng nghĩ đến sự chết chóc, nếu một khi mẹ không còn
nữa anh nên làm gì bây giờ.

Buổi sáng một ngày nọ, Sở Văn Đình đột nhiên xuất hiện ở cửa phòng

bệnh.

Lúc ấy Diệp Tĩnh mới vừa ăn sáng xong, Sở Văn Đình nói với Lục

Thành muốn nói chuyện riêng với bà ấy, Lục Thành lo lắng: “Trái tim bà ấy
không tốt…”

“Dì biết.” Sở Văn Đình gật gật đầu, “Dì hiểu.”

Lục Thành liền lánh ra ngoài, nhưng một khắc cũng không dám thả

lỏng mà đứng bên ngoài kẹt cửa nghe trộm.

Tiếng nói chuyện của hai người rất nhỏ, hắn không nghe được gì.

Nhưng qua hơn nửa tiếng, hắn tinh tường nghe được tiếng khóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.