BA VẠN DÒNG TÌNH THƯ - Trang 794

Cái này rõ ràng là một câu hỏi có tính mạo phạm là có Lục Thành giận

dữ: “Lời này của bà có ý tứ gì?!”

Sở Văn Đình nói được minh bạch hơn một chút: “Giấy hôn thú con

nhìn thấy qua rồi sao?”

Lục Thành phì cười: “Mẹ nó chứ, giấy ly hôn tôi cũng nhìn qua rồi, tôi

đi làm thủ tục chung với bọn họ --- như thế nào tiểu tam như bà có muốn
kiểm chứng không? Liên quan gì đến bà?”

Nói xong hắn lại muốn đi vào trong nhà.

Hắn không tin Sở Văn Đình nói Lục Kính Sơn không có nhà, hắn

chính là muốn đi tìm người.

Nhưng lần này, Sở Văn Đình kéo cánh tay hắn: “Con đi với dì.” Nói

xong túm hắn kéo vào trong.

Vóc dáng của Lục Thành lúc ấy đã không thấp, sức lực cũng không

nhỏ nhưng một cậu bé mười ba mười bốn tuổi đối mặt với người trưởng
thành vẫn có loại cảm giác phục tùng quyền uy theo bản năng.

Hắn bị Sở Văn Đình kéo lên lầu, vào phòng ngủ của bà.

Sắc môi của Sở Văn Đình trắng bệch, gắt gao nhấp môi, lục lọi đồ

trong phòng.

Mà Lục Thành lúc này chú ý tới hình chụp bên cửa sổ.

Là ảnh chụp lúc kết hôn, hôn lễ của cha hắn cùng Sở Văn Đình.

Hắn ngơ ngẩn mà nhìn, thẳng đến khi Sở Văn Đình đem hai cái tờ

giấy màu đỏ ra, mở ra, giơ lên trước mặt hắn: “Cha mẹ con … kết hôn khi
nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.