Tuy rằng nói ra có đủ chán ghét, nhưng dáng vẻ nửa ngủ nửa tỉnh này
thật sự là quá đáng yêu. Đứa nhỏ này quả nhiên vẫn là lúc mơ màng tương
đối đáng yêu.
Hạ Úc Huân quyết định không so đo với trẻ con, nói: “Vì cái gì không
trở về nhà?”
“Tôi không có nhà để về.” Nam Cung mặc rầu rĩ mà trả lời.
“Không có nhà để về? Tôi lại thấy như là bỏ nhà đi?” Hạ Úc Huân chậc
chậc tắc lưỡi, dáng vẻ khẳng định.
Nam Cung mặc không có trả lời, mà hỏi một câu, “Bà dì, dì tên là gì?”
“Kêu tôi một tiếng chị, tôi liền nói cho cậu biết.”
“Tôi không muốn biết.”