BÀ XÃ TRIỆU ĐÔ MUA MỘT TẶNG MỘT - Trang 131

“Ồ…” Diệp Sâm kéo dài giọng, ánh mắt quét qua Trình An Nhã, thấy

tóc tai cô rối loạn, khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt hơi tối, thẫm đen như mực,
cơn giận ngấm ngầm bốc lên.

“Chủ tịch, Diệp tiên sinh nói lung tung, rõ ràng là anh ta…” Lưu Tiểu

Điềm muốn giải thích cho Trình An Nhã, Diệp Sâm khoát tay, ra hiệu cho
cô im lặng.

Nếu đến cả việc này cũng cần có người giải thích, Diệp Sâm làm sao

gọi là Diệp Sâm.

Dám ức hiếp người của anh, muốn chết.

Trình An Nhã vốn đã không định biện giải cho bản thân một câu, Diệp

Sâm càng không thể hỏi cô những gì vừa xảy ra, mặc dù thời gian tiếp xúc
rất ngắn, nhưng hai bên vô cùng hiểu nhau.

Bình thường anh trêu chọc Trình An Nhã thế nào đó là thú vui cảu

anh, kẻ khác muốn động vào, nằm mơ.

Diệp Vũ Đường không hiểu thái độ của Diệp Sâm, thù địch, lạnh lẽo

như thường, nhưng y dám cá Diệp Sâm không thể vì một con nhãi ranh mà
công khai phản kháng y, cho dù không coi y ra gì thì cũng không thể vượt
qua được cửa ải của ông già.

“Diệp Sâm, đuổi việc cô ta.” Diệp Vũ Đường ra lệnh, giận dữ trợn mắt

nhìn Trình An Nhã.

“Anh hai, MBS anh là chủ hay tôi là chủ? Đến lượt anh đứng đây nói

chuyện sao?” Diệp Sâm lạnh lùng nói, ánh mắt đen thẳm lướt qua một tia
tàn khốc, “Có bản lĩnh, anh ngồi lên vị trí của tôi, đến lúc đó tôi không
ngăn cản.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.