BÀ XÃ TRIỆU ĐÔ MUA MỘT TẶNG MỘT - Trang 294

Thực ra giết người trong tích tắc, vô cùng đơn giản.

Trình An Nhã chống gậy đi ra khỏi nhà hàng, Dương Triết Khôn lập

tức lên trước đỡ cô, “An Nhã, cẩn thận.”

“Không sao, em còn đi được mà.”

“Anh đưa em về.”

Trình An Nhã lắc đầu, nhìn vào trong nhà hàng, “Ông nội anh trong

kia e rằng còn có việc muốn hỏi anh.”

“Ông nội anh đã nói gì với em vậy?” Dương Triết Khôn lo lắng hỏi,

giọng nói hơi có chút bất an, Dương lão gia không hề nói với anh tại sao lại
muốn gặp Trình An Nhã, Dương Triết Khôn đoán mãi cũng không đoán ra,
trong lòng vô cùng nghi hoặc.

“Anh đi hỏi ông anh đi.” Trình An Nhã mỉm cười, do dự giây lát mới

kiên định nói: “Việ chúng ta đóng giả làm tình nhân, không cần phải tiếp
tục nữa.”

Dương Triết Khôn sững người, nhìn cô hồi lâu, ánh mắt ôn nhã có

chút đau thương nhàn nhạt, không quá rõ ràng, nhưng khiến người ta đau
lòng. Trình An Nhã thầm than thở, anh Triết Khôn, chúng ta thật sự không
thể nào.

Thêm bao nhiêu thời gian đều là vô ích.

Mức sâu đậm của tình yêu không tăng dần theo thời gian.

Có lúc, yêu một ai đó, có thể chỉ là một nụ cười dịu dàng, hoặc một

ánh mắt đắm đuối, hoặc một cử chỉ ấm áp, chỉ là sự việc trong khoảnh khắc
mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.