giọng nói mang một chút bất lực, một chút giải phóng, còn có một chút chờ
đợi.
Mặc dù cô không phải loại hình anh thích, tính cách cũng không phải
khẩu vị của anh, nhưng anh muốn có cô, làm thế nào đây?
“Đúng là một khởi đầu không tệ.” Trình An Nhã mỉm cười.
Là ai từng nói, nếu một người đàn ông dám vì bạn mà khóc, vậy đừng
hoài nghi trái tim yêu bạn của anh ấy.
Có lẽ so với tưởng tượng của cô, anh còn thích cô hơn một chút.
“Đúng vậy, đúng là một khởi đầu không tệ.” Diệp tam thiếu lặp lại lời
cô, đầu hơi nghiêng, bốn cánh môi lại tự nhiên gắn vào nhau…
Cô bị ôm ngang người ném lên giường, thân hình rắn rỏi phủ kín lên
người cô.
Tiếng áo bị xé toang vang lên trong không gian mỏng manh, cúc áo
rơi đầy mặt sàn, cô kêu lên, âm thanh liền bị anh cướp mất.
“Anh muốn em, không được cự tuyệt.”
Đột nhiên, tiếng bước chân chạy huỳnh huỵch vang đến, kèm theo
giọng nói non nớt của Ninh Ninh, “Daddy, con có một câu hỏi…”
Hai người không kịp che giấu hiện trường, bóng dáng nhỏ bé của Ninh
Ninh đã xuất hiện trước cửa…
Trợn mắt há miệng.
Đầu óc Trình An Nhã lập tức trở nên trống rỗng, Diệp tam thiếu dùng
tốc độ nhanh nhất kéo chăn che nửa người trên bán nude của Trình An
Nhã…