BÀ XÃ TRIỆU ĐÔ MUA MỘT TẶNG MỘT - Trang 361

Diệp tam thiếu hoàn toàn vứt bỏ lý trí, lật người ép cô vào lan can ban

công, cúi mình, đặt lên môi cô một nụ hôn nồng nàn.

Một nụ hôn mãnh liệt và bá đạo, thô bạo như cách thể hiện tình cảm

bản năng nhất của động vật, muốn để cô nhận lấy tất cả những cảm động và
nhiệt tình vừa mới trỗi dậy trong đáy lòng mình.

Cô bị ép phải chịu đựng sức nặng của anh, thân trên không ngừng ngả

về phía sau, Diệp tam thiếu không ngừng ép lên người cô, điên cuồng cướp
đi hơi thở và ngọt ngào của cô…

“Giọt nước mắt này là chảy vì em sao?” Cô nhắm mắt khẽ hỏi, gương

mặt đỏ như ráng chiều, trái tim đập nhanh dữ dội và căng cứng, cô yên lặng
chờ đợi.

Cô tỉnh táo, nhìn bản thân sa lầy rồi.

Cô từng cự tuyệt, từng giằng xé, cuối cùng dần dần nghe theo trái tim

mình, từng chút từng chút vì anh mà thay đổi, nếu như trước đây, cô quyết
không tốn nhiều công sức đi quan tâm ai khác ngoài Ninh Ninh.

Nhưng làm thế nào đây?

Yêu rồi thì yêu rồi, cô có thể từ chối đến lúc nào?

Cả cuộc đời cũng chỉ dài có vậy, cô phải mất bao nhiêu thời gian từ

chối anh, yêu anh, và quên anh?

Chi bằng nghe theo bản thân.

Không thể vì sợ bị phụ bạc mà không dám yêu.

“Đúng vậy, thế nào, anh hình như…bắt đầu muốn yêu em rồi.” Diệp

tam thiếu kìm chế nụ hôn, rơi trên má cô, rơi trên đôi mắt khẽ run của cô,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.