Cô nhìn Louis đi bên cạnh, để tránh anh nổi cơn ghen, cô nói dối:
“Một mình em, em về ngay đây.”
Không để anh nói thêm, cô gác máy, nhìn Louis một cách áy náy, “Tôi
phải về nhà rồi.”
Anh ta gật đầu, “Được thôi.”
Hai người đi về, anh ta hỏi: “Tại sao không nói thật với anh ta?”
“Thực ra con người ta đôi khi nói dối một chút cũng không ảnh hưởng
gì đến đại cục.”
Anh ta chỉ cười mà không nói gì.
Hai người đi thêm một đoạn, đột nhiên ánh mắt Louis nheo lại, lạnh
lùng quét một lượt, cô chỉ cảm thấy cổ tay đau nhói, người đã bị Louis ôm
lất, trốn phía sau xe.
Bên tai chỉ nghe thấy hai tiếng “Ting ting”, trên xe đã xuất hiện hai vết
đạn, cô thở hắt một hơi, hoang mang quay đều nhìn về bên cạnh, chỉ thấy
Louis rút từ trong người ra một khẩu súng, bắn liền bốn phát về phía bên
kia đường.
Súng của anh ta không phải là súng giảm thanh, tiếng rền vang khiến
màng nhĩ cô hơi đau, tiếng súng vang lên, trên phố lập tức hỗn loạn, tiếng
hét thất thanh vang lên tứ bề, cô sợ hãi đến mức tay chân có chút tê liệt.
Louis một tay kéo cô, vừa bắn vừa di chuyên về phía trước, ở đây có
rất nhiều xe ô tô đang đỗ, lẩn trốn cũng tiện hơn, tiếng “ting ting” bắn vào
chiếc xe phía sau lưng.
Cô phải cực kỳ bình tĩnh mới không đến mức hét lên…