BABY THƯỢNG HẢI - Trang 177

“Trông em không khỏe, có chuyện gì không?”, anh cúi đầu quan

sát kĩ gương mặt tôi, một tay khoác lên vai tôi.

“Đúng là không khỏe... Nhưng kể ra thì dài lắm, em phải đi đón

bạn trai em. Anh ấy sắp nổ tung ở đó... Còn em, cũng chẳng còn hơi
sức”, tôi lẩm bẩm, vứt đầu mẩu thuốc lá, đứng dậy, “Không khí ở
đây tệ quá”. Tôi nói rồi đi ra cửa.

Anh ta đi theo, “Đợi đã, cái gì trên sàn đây này?”. Đầu óc tôi mụ

mị, chỉ cắm đầu đi ra ngoài. “Coco, em bị rơi hoa tai phải không?”.

Tôi sờ tai, thở dài, đón cái nụ bằng hạt gạo từ tay Quả Táo Bay,

gắn lại lên tai. Nó có những màu sắc và hình dáng khác nhau dưới
những luồng ánh sáng khác nhau. Đó là điểm sáng duy nhất trên
bộ trang phục đen tuyền của tôi. Tôi cám ơn anh, vừa đi vừa nghĩ,
“Đúng là khi gặp phải chuyện không vui đều có xảy ra những điềm
kì lạ. Hút một điếu thuốc mà cũng bị rơi hoa tai”.

Trước cửa đăng kí lên máy bay, tôi vẫn gọi cho Mark, nghe giọng

anh như đang bận. “Xin chào”, anh nói hờ hững. Tôi cũng lập tức đổi
giọng thành lạnh như băng, mặt lạnh phải đối với nhau mới công
bằng, đó là cách tự bảo vệ mình.

“Em đang ở sân bay”, tôi nói, “Bữa tối cuối tuần sau không thể

tham gia. Chuyển lời xin lỗi với vợ anh nhé”.

“Em đi đâu thế?”, cuối cùng anh cũng phải chú ý.

“Tới chỗ bạn trai em”.

“Có lâu không?”, giọng anh bắt đầu có vẻ bất an, có lẽ đã đặt

cây bút trong tay xuống, gấp tài liệu làm việc lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.