BABY THƯỢNG HẢI - Trang 187

Gã đàn ông nhìn tôi, rồi hỏi, “Tiền đâu?”.

Thiên Thiên chìa tay ra. Gã kia đếm một lúc rồi cười, “Được, trừ

đi số nợ lần trước, chỉ cho mày thế này thôi”. Nói xong, gã nhanh
như chớp, nhét một gói nhỏ vào tay Thiên Thiên. Anh nhét luôn nó
vào chiếc giày bên trái.

“Cám ơn”, anh nói nhỏ, rồi kéo tôi dậy, “Đi thôi”.

Chúng tôi đi rất nhanh. Lý Lạc vẫn còn đang phân trần gì với

chúng. Tôi và Thiên Thiên đi như bay trên con đường lớn đối diện.
Đầu đường vẫn rất đông đúc, người qua lại tấp nập. Chúng tôi
đứng bên đường, chờ một chiếc tắc xi trống xuất hiện. Khi một
nhóm thanh niên trẻ trông rất lưu manh đi ngang qua, chúng liếc
nhìn tôi thật dâm đãng, có gã nói câu gì đó mà tôi nghe không hiểu,
nhưng chắc chắn là những lời bẩn thỉu. Những thằng còn lại trong
nhóm cười đắc ý, đá chiếc lon coca rỗng vào chân Thiên Thiên.

Bàn tay Thiên Thiên đang nắm tay tôi đã đổ mồ hôi, trở nên

nóng rẫy. Tôi nhìn anh, hạ giọng an ủi, “Mặc kệ chúng, không sao
đâu”. Lúc đó có một chiếc tắc xi trống lướt tới. Tôi vẫy tay, xe dừng
lại. Chúng tôi chui tọt vào trong.

“Anh yêu em”, Thiên Thiên khẽ nói, “Đừng bỏ anh, đừng mặc xác

anh. Em là cô gái tốt nhất đẹp nhất trên đời này. Tất cả tình yêu
của anh chính là em”.

Nửa đêm, tôi mơ màng nghe thấy mấy tiếng mèo kêu, tiếng

mảnh như tơ. Tôi bật đèn, quả nhiên nhìn thấy con mèo của Thiên
Thiên. Tôi vội tụt xuống giường, đặt đĩa thịt lợn nướng ướp muối ăn
dở tối qua xuống sàn nhà. Con mèo đi tới, gục đầu ăn, ăn rất
nhanh, rõ là quá đói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.