BABY THƯỢNG HẢI - Trang 257

cả. Để không mất mặt, chẳng thà tôi tự tặng mình trước một bông
cho xong”. Quả Táo Bay ngậm bông hoa trên miệng, làm động tác bay
lượn trong tiếng nhạc du dương, trông thật đẹp mắt vừa quái đản.
Bộ râu dưới cằm của anh ta càng tăng thêm vẻ đẹp là lạ đó.

“Tôi tặng hoa hồng cho anh vì tôi cũng thấy anh đẹp nhất”,

anh chàng người Serbia đột nhiên nói bằng tiếng Hoa rất lưu loát,
“Xin tặng bài thơ cho bạn tôi là Tri Thù. Anh ấy chơi máy tính số
một, là người thông minh nhất mà tôi từng gặp”. “Còn chuyện hiến
thân, đương nhiên phải tặng cho người mà tôi thấy đẹp nhất rồi”.
Mọi người đổ dồn mắt về phía Yisha, như thể thấy một hành
khách từ hành tinh khác tới.

Một tràng cười rộ lên, là của Johnson người Mỹ. Yisha thoắt một

cái đang ngồi trên sàn, đứng phắt dậy, phủi phủi tàn thuốc trên
người, “Có gì buồn cười sao?”. Anh ta nhìn chằm chằm vào
Johnson.

“Xin lỗi”, Johnson vẫn không nhịn được cười, “Xin lỗi, chỉ vì tôi

không thể nhịn nổi”.

“Giống như máy bay của chúng mày không nhịn nổi bay qua

nước tao và thả bom phải không? Giống như quân đội chúng mày
không nhịn nổi, phải giết vô số người vô tội phải không? Bọn Mỹ
chó chết!... Là một lũ người mà tao chỉ vừa nghĩ tới đã phát buồn
nôn. Chúng mày muốn quản lý tất cả, tham lam vô độ. Chúng mày
là lũ khốn nạn vô văn hóa, đáng bị phỉ nhổ. Mẹ kiếp!”.

Johnson đứng phắt dậy, “Anh nói cái chết tiệt gì? Tôi liên quan

gì tới mấy cái máy bay ném bom khốn nạn ấy? Tại sao làm nhục
tôi?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.