BABY THƯỢNG HẢI - Trang 259

Thiên biết điều đó được? Huống hồ cảm giác tình dục mà anh
mang lại cho tôi hoàn toàn không giống Mark, hai bên không thể so
sánh với nhau được. Thiên Thiên đi sâu vào từng bộ phận trên cơ thể
tôi bằng sự gần gụi và tình yêu sâu đậm. Đó là điểm mà Mark
không thể đạt được. Tôi thừa nhận về điểm này mình quá tham lam,
ích kỉ. Tôi cũng thừa nhận mình không thể khống chế được khát
vọng và luôn tìm đủ lý do để tha thứ cho mình.

“Em không thể tha thứ cho chính mình”, tôi đã từng tâm sự với

Chu Sa như vậy. Và câu trả lời của chị chính là: “Sự thực là em vẫn
luôn đang tha thứ cho em đấy chứ”. Đúng vậy, đúng là như thế.

Chu Sa và Dick cũng lần lượt tặng nhau cả ba thứ. Tri Thù, Bố

già và hai người bạn của Bố già đều lần lượt đem thơ tặng hết tôi
(rất may mắn, tôi bỗng khắc trở thành người đàn bà thông minh
nhất đêm nay. Tôi được nhận một loạt các bài thơ hoặc thơm nức
hoặc thối khẳm, chẳng hạn như “Nụ cười của em khiến người chết
được hồi sinh, như sản phẩm siêu cấp” là ca tụng tôi; còn “Nàng
giống như cuộn thép uốn cong, không giống như sinh vật...” là coi
thường tôi; hoặc như “Nàng cười, nàng khóc, nàng chân thật, nàng
mơ mộng” lại khá đúng). Thú vị hơn là ba người rưỡi trong số bốn
người đàn ông tặng hoa hồng và cam tâm tình nguyện hiến tặng
thân xác họ cho mấy cô người mẫu mà Quả Táo Bay dắt tới là đệ tử
của trường Phúc Đán. Một nửa người còn lại kia đương nhiên là Tri
Thù, do họ dở dang ở Phúc Đán đã bị đứt gánh giữa đường. Đệ tử
trường Phúc Đán và các cô người mẫu tuyệt đẹp ra sức đầu mày
cuối mắt. Có ghế sôpha, có giường có thảm ở phòng bên, ắt giữ
được họ ở lại.

Dick đang ngắm Thiên Thiên treo tranh lên tường. Tôi và Chu Sa

ngồi tâm tình trước đĩa dâu tây. “Gần đây em có gặp Mark không?”,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.