BABY THƯỢNG HẢI - Trang 260

đôi mắt chị không nhìn tôi, chỉ hỏi nhỏ.

“Có”, tôi khẽ đung đưa chân. Thiên Thiên vừa thay một đĩa nhạc

Jazz. Trong phòng thực lộn xộn. Ánh mắt người nào cũng như trộn
cả lòng đỏ và lòng trắng trứng. Không ai chịu nhàn rỗi, mỗi người
chơi một kiểu.

“Sao ạ?”, tôi quay lại nhìn chị.

“Công ty có tin đồn là Mark sắp phải rời Trung Quốc, quay về

tổng công ty ở Berlin”.

“Thật à?”, tôi muốn thể hiện như vô can. Một chút dịch dâu tây

chua chua tứa ra trên đầu lưỡi, bụng chợt quặn lên khó chịu.

“Có thể vì thành tích của anh ấy ở Trung Quốc quá xuất chúng

nên được cất nhắc, quay về Berlin thế nào cũng được thăng
chức”.

“... Ai mà biết được? Có thể là thật cũng nên”. Tôi đứng dậy, đá

cuốn tạp chí dưới chân và tấm đệm ngồi bằng sa tanh đỏ thêu
hoa, đi ra ban công. Chu Sa cũng đi theo. “Đừng nghĩ ngợi nhiều
quá”, chị nói nhỏ.

“Nhiều sao quá, đẹp thật”, tôi ngẩng đầu ngắm trời. Trên bầu

trời sâu thẳm, các vì sao như những vết thương nhỏ từ một vụ nổ,
đang trào ra dòng máu màu bạc. Nếu có cánh, tôi sẽ bay thẳng tới đó
hôn từng vết thương. Mỗi lần ân ái với Mark, da thịt đụng chạm
đều gây cho tôi cảm giác đau đớn như muốn giãy bay lên. Tôi từng
bắt mình tin rằng có thể phân tách giữa thể xác và trái tim của một
người phụ nữ. Đàn ông có thể làm được, tại sao phụ nữ không làm
được. Nhưng sự thật là tôi phát hiện thấy mình ngày càng tốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.