BABY THƯỢNG HẢI - Trang 262

lặng và sâu lắng, hôn mãi không chán. Sau khi Madona và Johnson
ngừng rên rỉ, chúng tôi ôm nhau ngủ thiếp đi.

Tỉnh giấc vào chiều hôm sau, mọi người đã biến mất không

thấy chút bóng dáng, ngay cả một mảnh giấy nhắn lại cũng không
thấy. Trên sàn nhà, trên bàn, trên ghế đều tràn ngập thức ăn thừa,
tàn thuốc, khăn ăn bẩn, hộp thuốc rỗng, còn có cả một cái tất
thối và một quần lót nữ bằng lụa đen. Một cảnh tượng thật đáng
sợ.

Do tâm trạng vô thức đã chết chìm tới cực điểm trong bữa tiệc

đêm qua, tôi không còn thấy phản cảm với mọi thứ nữa. Tôi vứt rác,
dọn dẹp căn phòng, làm lại người.

Rồi tôi ngạc nhiên lắm khi nhận thấy mình lại có thể viết

tiếp. Ma lực vô hình thao túng ngôn từ lại quay về trên người tôi.
Cảm ơn trời!

Tôi dồn hết sức tập trung vào phần kết của tiểu thuyết dài

hơi. Thiên Thiên vẫn tự chơi ở phòng bên như thường lệ. Thỉnh
thoảng anh tới nhà Madona chơi điện tử hoặc đua xe giết thời gian.
Nhà bếp lại trống trải và bẩn thỉu tới thất vọng. Anh không còn
chăm chỉ nấu nướng nữa. Cậu giao hàng của tiệm ăn Tứ Xuyên lại
mang cơm tới rất đúng giờ. Chỉ có điều cậu Đinh đợt trước thường
giao hàng đã nghỉ việc. Tôi rất muốn biết rốt cuộc cậu ta có đeo
đuổi nghiệp sáng tác như cậu hằng mơ ước hay không. Nhưng hỏi
người giao hàng mới, cậu ta không biết tí gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.