BABY THƯỢNG HẢI - Trang 28

trên trời. Sống ở đâu cũng không thoát khỏi số kiếp”, hoặc, “Con
người như nhánh cỏ ba lá, không rõ nhánh nào tốt cả”.

Bà tôi vóc người nhỏ bé, tóc trắng như tuyết, chả khác nào một

đám bông trắng, suốt ngày ngự trên chiếc ghế lắc lư. Nghe nói
rất nhiều người tin rằng bà có năng lực đặc biệt biết thần giao
cách cảm, từng tiên đoán thành công Thượng Hải năm 1987 có động
đất nhỏ cấp độ 3, cũng phán đoán chính xác cho người nhà về cái
chết của mình trước khi ra đi đúng ba ngày. Tới giờ, tấm hình của
bà vẫn được treo trên tường nhà cha mẹ tôi. Họ cho rằng bà vẫn
tiếp tục phù hộ cho cả nhà. Cũng chính bà từng tiên đoán tôi sẽ trở
thành một tài nữ chơi văn nghịch bút, sao Văn Khúc soi rọi trên đầu
tôi, mực tàu óc ách đầy trong bụng tôi. Bà nói rốt cuộc tôi sẽ xuất
chúng.

Trong trường, tôi thường viết thư cho những người tôi thầm yêu

trộm nhớ. Những lá thư đầy ắp tình cảm và sức thuyết phục,
khiến tôi lần nào cũng thành công. Các câu chuyện nhân vật tôi
chọn viết trong tạp chí cũng ngập tràn tình tiết gập ghềnh, lời lẽ
đẹp đẽ như trong tiểu thuyết. Thậm chí còn biến giả thành thật, thật
thành giả.

Tới khi ý thức được tất cả mọi chuyện tôi làm trước đây chỉ lãng

phí tài năng sáng tác, tôi đã bỏ ngay công việc lương cao đó. Cũng vì
vậy, bố mẹ tôi lại một lần nữa thấy tuyệt vọng về tôi. Hồi đầu,
cũng chính bố tôi chạy vạy nhờ vả khắp nơi mới xin hộ tôi được việc
đó.

“Mày rốt cuộc có phải con tao không nhỉ? Sao lúc nào cũng loi

nhoi không yên? Mày nói đang vật vã, nghiền ngẫm cái gì cơ chứ?”,
mẹ tôi than vãn. Bà là một phụ nữ đẹp dịu dàng nhưng yếu đuối,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.