BABY THƯỢNG HẢI - Trang 95

“Xong rồi”, anh đáp, im lặng nhìn thẳng vào mắt tôi. “Anh

muốn dập tan ý tưởng về Thượng Hải mở tiệm ăn của mẹ. Khi tới
thăm bà, anh có nói chuyện này. Bà nội nói cứ để mẹ mày về càng
tốt, tao phải đi tính sổ với nó... Anh cũng không muốn mẹ quay
về. Thà sống một mình như thế này đến lúc chết còn hơn...”.
Anh nói, giọng rất u uất. Khi nói tới câu cuối cùng, nước mắt anh
chảy dài.

“Coco, dù thế nào đi nữa, em cũng đừng nói dối anh nhé”, anh

nhìn tôi đăm đắm. Một con dao vô hình như rạch lên tim tôi. Một sự
tĩnh mịch nặng nề đáng sợ như máu tươi vấy lên tứ phía. Rồi càng
yêu nhau vô vọng, càng giấu mình vào những lời dối trá nặng nề
và giấc mộng trĩu nặng.

“Em yêu anh”, tôi ôm chầm lấy anh, nhắm mắt lại. Nước mắt

của chúng tôi cùng rơi xuống bồn tắm. Nước trong bồn càng
nóng bỏng, màu sắc cũng sẫm lại, cuối cùng đặc quánh như nước
tương, nút kín lấy cổ họng. Từ đêm đó, tôi thề sẽ vĩnh viễn không
thể để anh biết chuyện về Mark. Một chút cũng không thể. Tôi
không muốn anh chết trong tay tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.