BẠC ÁO HÀO HOA - Trang 139

- Đó, chị thấy không, thầy bảo em có thể làm được kia mà. Em đâu có

nói ẩu?

Hoàng mỉm cười đáp:

- Thầy chưa nói hết! Thầy định nói rằng: Em có thể làm luôn hàng

chục bài, song chắc chắn không bài nào hay như bài thơ Lệ vừa ngâm.

Phong cụt hứng:

- Tại sao kỳ vậy thầy?

- Vì hai lẽ giản dị: Thứ nhất, thơ tự do dễ làm nhưng rất khó hay. Thứ

nhì, em Phong không có tâm hồn thi sĩ, không có được những cảm xúc bén
nhạy và tế nhị như thi nhân.

Phong tiu nghỉu lặng thinh, nhưng có vẻ còn ấm ức, chưa thỏa mãn

với lời giải thích đơn sơ của thầy. Biết ý Phong, Hoàng day sang hỏi Lệ:

- Tại sao em Lệ thích bài thơ ấy?

Lệ ngập ngừng một lúc mới diễn đạt được ý nghĩ của mình:

- Em thích bài ấy vì lời thơ hồn nhiên và tứ thơ hàm súc, ca ngợi tuổi

ngọc và tình thương với lối so sánh ngộ nghĩnh, dí dỏm, dễ thương. Bài thơ
có tác dụng lành mạnh làm cho lòng ta phơi phới, yêu đời và yêu tất cả mọi
người, chối bỏ chiến tranh, hận thù, máu lửa.

Phong gật đầu, chen vào:

- Em đồng ý với chị Lệ về nội dung bài thơ, còn về hình thức thì em

không thể nào chịu được.

Lệ cũng không biết giải nghĩa thế nào. Lần này, nàng nhìn thầy Hoàng

như cầu cứu. Hoàng cầm tờ báo đọc lại bài thơ rồi chậm rãi phân tích:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.