BẠC ÁO HÀO HOA - Trang 144

Nghe thét thành quen lệ. Phá lệ thì nhớ chừng. Thói quen nhớ chừng

ấy chẳng những riêng Phong, mà là tâm trạng của đa số người sống ở thôn,
ấp và cả ở tỉnh, quận nữa.

Nghe Phong nói, Lan mỉm cười:

- Đêm nay họ nghỉ xả hơi một bữa, cho chị em mình ngủ yên một giấc,

khỏi giật mình.

- Chưa chắc đa, chị.

Phong vừa đáp dứt thì một tiếng nổ vang lên. Tiếng đạn réo ngang nóc

nhà nghe ớn lạnh cả xương sống. Lệ lật đật hỏi:

- Pháo kích ra hay vào vậy thầy?

- Pháo kích ra.

Mặc dù nghe thầy bảo: “Pháo kích ra”, ba chị em Lan cũng quen lệ ở

nhà quê, vội vàng chun xuống hầm trú ẩn. Từ ngoài có tiếng Hoàng vọng
vào:

- Ba chị em vào hầm, rán chịu muỗi đốt, đợi im tiếng nổ rồi hẵng lên.

Chắc không lâu đâu.

Lệ hỏi to:

- Thầy không vào hầm sao, thầy?

- Không, thầy đang xem hỏa châu chiếu xuyên qua song cửa sổ, bầu

trời sáng như ban ngày.

Phong cũng nói to:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.