BẠC ÁO HÀO HOA - Trang 142

- Em Lệ có những nhận xét thật xác đáng. Em nên làm thơ, thầy tin em

sẽ là một tài thơ đầy hứa hẹn.

Lệ bẽn lẽn cúi đầu:

- Thầy đùa làm cho em hổ thẹn. Em mà thơ với thẩn gì, thầy.

Phong không còn giọng chế giễu nữa, nó thành thật nói với chị:

- Hôm nay trúng tủ chị rồi, phải không? Em thành thật phục lăn chị

đó.

Thấy thầy khen em, Lan cũng vui sướng lây. Nàng cầm tờ tạp chí có

đăng bài thơ của Lan Quân tặng mình mà cảm thấy bài thơ không còn gợi
cảm như lúc mới nghe. Nàng thẹn thầm tự nhủ: “Phải chi anh Quân gởi
tặng thẳng cho mình! Đăng báo làm gì bài thơ tình tứ ấy lúc này?”

Dù nghĩ vậy, nàng vẫn mân mê tờ tạp chí trên tay như muốn giữ gìn

một lưu niệm quý giá.

Hoàng tinh ý nói:

- Tặng cô Lan tạp chí đó, để cô giữ làm kỷ niệm lời thơ an ủi của

người xa.

Lan dịu dàng đáp:

- Cảm ơn thầy.

Câu chuyện văn chương chấm dứt đem đến cho mỗi người một nguồn

cảm nghĩ khác nhau và tạo cho bầu không khí trong nhà thêm êm ấm, thân
mật. Hoàng suy tư. Lan mơ mộng. Lệ sung sướng. Phong hí hởn.

Dưới ánh đèn, bốn hình dáng ấy thể hiện bốn nguồn sống tâm tư khác

biệt, nhưng tạo được một bức tranh, hòa hợp linh hoạt về hình thức lẫn nội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.