BẠC ÁO HÀO HOA - Trang 78

tiên hãy còn ngập tràn trong một tấm lòng cô đơn, thèm khát. Chắc chắn
chàng sẽ không bao giờ quên được giây phút ấy, những hình ảnh thơ mộng
hôm nay mặc dầu nó là khởi đầu của bao nhiêu giông bão khác.

Thấy Hoàng im lặng, thiếu nữ càng ép sát vào chàng đôi mắt nàng

chớp chớp lộ một vẻ buồn khôn tả. Giọng nàng não nuột như một tiếng thơ
sầu:

- Thầy vẫn còn giận em sao?

Thật ra Hoàng không còn giận nàng. Từ khi gặp nàng ở sân trường

Hoàng chỉ ngạc nhiên chớ không hề oán giận như một kẻ tầm thường. Mà
dù có giận nàng mấy đi chăng nữa, trong giờ phút này, Hoàng cảm thấy
rằng kẻ sắt đá đến đâu cũng phải xiêu lòng. Chàng nghĩ thầm: “Hèn gì Trụ
Vương ngày xưa không đắm say vì những lời nỉ non của Đắc Kỷ!” Chàng
mỉm cười với ý nghĩ hay hay đó.

Hoàng cầm tay nàng và dìu nàng ngồi xuống một chiếc băng cẩm

thạch cạnh pho tượng Vệ nữ Milo. Chàng nói vẩn vơ, không liên quan gì
đến câu hỏi của thiếu nữ.

- Người xưa có nói: “Tất cả vũ trụ không chứa đầy khóe mắt giai

nhân”. Lời nói ấy có đúng không em?

Thiếu nữ nghẻo đầu mỉm cười:

- Đó là lời nói của những người say.

- Say rượu cũng vậy mà say tình cũng vậy, phải không em?

- Có lẽ phải. Nhưng người đời vẫn thích say đấy chứ.

- Như thầy hay như em?

- Như... chúng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.