Na Na nghe vậy sửng sốt, cũng xác thực không cảm thấy thân thể có cái
gì không thoải mái, nghi hoặc nhìn hắn hỏi:”Quần áo tôi là……”
“À……” Niếp Duy Bình không chút để ý nói: “Tôi cởi!”
Na Na nháy mắt liền trừng lớn mắt: “Anh anh anh……”
“Đừng nghĩ nhiều!” Niếp Duy Bình thản nhiên nói: “Cô tối hôm qua
uống rượu ói ra toàn thân, tôi là hảo tâm mới giúp cô cởi bỏ quần áo bẩn.”
Na Na xấu hổ và giận dữ đến cực điểm, nghẹn hồi lâu mới giận dữ rống
giận: “Dù thế cũng không thể cởi quần áo của tôi a! Nam nữ khác biệt anh
hiểu hay không?”
Niếp Duy Bình hừ cười một tiếng, lười biếng ngồi xuống tựa vào đầu
giường, trào phúng nói: “Tôi đã thấy lõa thể quá nhiều, so với người cô gặp
qua còn nhiều hơn! Cô yên tâm, dáng người cô chỗ cần thì không lớn,chỗ
không cần thì lại lớn, tôi ngay cả nửa điểm hứng thú đều không có!”
Na Na giận tím mặt, đầu óc vừa chuyển, hất tung góc chăn, ưỡn ngực
ngạo nghễ nói: “Không lớn, nhưng so với anh cũng vẫn hơn!”
Niếp Duy Bình ngẩn ngơ, đột nhiên cười to, vừa cười vừa lắc đầu: “Cô
cùng nam nhân so sánh ngực lớn…… Cô cũng thật là có tiền đồ!”
Niếp Duy Bình đã thật lâu không có cười thoải mái như vậy, chỉ cảm
thấy con thỏ nhỏ này phá lệ thật thú vị, vừa thấy gương mặt bánh bao mềm
mại ôn thuận kia của cô liền nhịn không được tà ý, thiết nghĩ nắm ở trong
lòng bàn tay trêu chọc một phen.
Na Na vừa tức vừa thẹn, ưỡn ngực cũng không đúng, thu lại cũng không
đúng, xấu hổ sửng sờ ở nơi đó, tức giận trừng mắt nhìn gã đàn ông thối bên
người.