BÁC SĨ CẦM THÚ - Trang 107

Niếp Duy Bình cương cướng hồi lâu, thẳng đến khi Na Na phun xong

rồi, thư thái ôm hắn rầm rì lại ngủ tiếp, mới dùng sức nhắm mắt, nắm chặt
hai cổ tay cô, hung hăng hất ra.

Niếp Duy Bình ngừng thở, vẻ mặt ghét bỏ nhìn qua Na Na, luống cuống

tay chân cởi áo sơmi tiến vào phòng tắm, sau đó nhanh chóng tắm rửa, thay
áo tắm của khách sạn, trở ra nhìn nhìn Na Na sau khi nôn xong lên người
mình đang nặng nề ngủ.

Niếp Duy Bình hung tợn trừng mắt nhìn cô hồi lâu, rốt cục nhận mệnh,

thở thật dài ra tiếng, đem quần áo cô cởi ra, cầm khăn mặt đơn giản xoa
xoa, sau đó lấy ga giường sạch sẽ ra quấn chặt lấy con thỏ nhỏ trần trụi, ôm
lấy bế qua phòng mình cách vách.

Phòng Na Na có mùi rất kinh khủng, sàn phòng đều là uế vật (sản phẩm

khi say rượu =.=), Niếp Duy Bình lười thu thập, đành phải đem người ôm
về phòng của mình, hoàn hảo là khách sạn giường đủ lớn, ngủ hai người
vẫn dư dả.

Niếp Duy Bình không khỏi cười khổ, đột nhiên cảm thấy người trong

lòng giống như tần phi thị tẩm cổ đại, cởi trống trơn, tắm rửa sạch sẽ, sau
đó quấn chăn đưa vào tẩm điện hoàng đế.

Niếp Duy Bình cảm thấy một trận gió lạnh, ở trong lòng hung hăng xì

một tiếng khinh miệt, con thỏ nhỏ nếu là tần phi thị tẩm, hắn không phải trở
thành thái giám khiêng người sao!

Niếp Duy Bình tay run lên, đem Na Na vẫn quấn ga giường để tại trên

giường, đại khái bởi vì đến hoàn cảnh thoải mái, Na Na tự mình lăn lăn chui
vào trong chăn mà tiếp tục ngủ.

Ga giường bị tuột ra, lộ ra thân mình trơn bóng, Niếp Duy Bình tà khí

cười cười, có tiện nghi sao lại không chiếm, không chút do dự lấy tay sờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.