Niếp Duy Bình khóe môi châm chọc nhếch lên, tà nghễ nhìn Na Na,
không chút để ý nói: “Tựa như cô nhỏ của cháu, tròn, như, trái, bóng!”
Na Na khóe miệng nhanh chóng méo đi, tức giận trừng mắt nhìn hắn.
Mà bạn nhỏ Na Viễn, sau khi nghe thấy nhiều người khích lệ, tự nhận
thấy chính mình quả thật đáng yêu siêu vô địch, lại bị Niếp Duy Bình
không lưu tình đả kích như vậy, không khỏi khiếp sợ trừng lớn mắt, miệng
ngơ ngác há ra, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ không thể tin, làm miếng
chân gà nướng rơi xuống.
Niếp Duy Bình nhất thời ác liệt cười rộ lên, vui sướng khi người gặp họa
mở miệng nói: “Đã giác ngộ sao nhóc con?”
Na Viễn ánh mắt dại ra nhìn nhìn miếng chân cắn một nửa, lại nhìn nhìn
cây quái thú đáng giận lại đáng sợ, cuối cùng tội nghiệp nhìn Na Na, nghẹn
cái miệng nhỏ nhắn ủy khuất muốn được vuốt ve an ủi: “Cô nhỏ, chú bác sĩ
xấu xa! Chân gà bị rơi……”
Na Na vẻ mặt vô cùng thê thảm, không biết ai lại đắc tội bác sĩ Niếp đại
ôn thần này, làm hắn một phen hỏa khí thiêu đốt trên người bọn họ!
Na Na thở dài, cô thường thường bị Niếp Duy Bình khi dễ đã sắp hỏng
nhưng đều không chỗ kể khổ, tiểu Viễn sao lại bị người này công kích?
Na Na Na Na lấy khăn tay đem chân gà bọc lại vứt vào thùng rác, lấy
chiếc đũa gắp món ăn bỏ vào bát trước mặt tiểu Viễn, nhẹ giọng an ủi nói:
“Ngoan, buổi tối cô nhỏ mua cho cháu cái lớn hơn nữa! Chú ý ăn chay,
không thể gặp thức ăn mặn, chúng ta trước nhịn là tốt rồi?”
Tiểu Viễn nghe lời gật đầu, mặt bánh bao hiện lên vẻ hiểu rõ, tay nhỏ
bóng nhẫy bắt đầu hoạt động lại, thanh âm non nớt thì thầm: “A di đà
phật…… Chú ơi thực xin lỗi, cháu không biết chú là hòa thượng!”