đống danh từ tối nghĩa trong y học đem người nhà bệnh nhân không thuận
theo mà bắt chẹt, mọi việc cũng sẽ trôi qua.
Nhưng mà hiện tại không giống vậy, La Hưng Lập vụng trộm nhìn Niếp
Duy Bình một cái, trong lòng không khỏi có chút ảo não.
Đang ở thời điểm mấu chốt của bình chức danh, nếu như bị trong viện
lấy ra nói, không thể có cửa mà thăng tiến!
Cứ như vậy, hắn muốn tranh vị trí chủ nhiệm sẽ rất khó, Niếp Duy Bình
so với hắn tuổi trẻ hơn rất nhiều, trong viện muốn lưu lại nhân tài nhất định
sẽ hết sức lấy lòng hắn!
Trương Vi Đống chờ hộ lý giao ban xong, bình thường trên mặt đều là
vui tươi hớn hở giờ phút này dù mỉm cười cũng không có, hai mắt lợi hại
thẳng tắp nhìn về phía La Hưng Lập, như một mũi đao sắc bén thế như chẻ
tre, không thể ngăn cản thẳng tắp đâm vào trái tim hắn.
La Hưng Lập không khỏi khẩn trương, thậm chí theo bản năng ngừng cả
hô hấp……
Trương Vi Đống thanh âm không cao không thấp, lại tràn ngập gió bão
sắp bùng nổ: “Bệnh nhân giường 47 là ai tiếp nhận?”
La Hưng Lập nuốt nuốt nước miếng, cố gắng giữ vững giọng nói: “Là
tôi……”
“Phanh –”
Trương Vi Đống giận tím mặt, vỗ thật mạnh lên cái bàn, làm mọi người
trong phòng sợ tới mức an tĩnh lại.
Trương Vi Đống mắt lạnh nhìn hắn lớn tiếng quát hỏi: “La bác sĩ, bệnh
nhân báo cáo kiểm tra không có, anh dựa vào cái gì cho hắn nằm viện?”