Càng giống như là……Con cẩu đói bụng rất lâu, chợt vừa nhìn thấy thịt
nhiều xương ngon, hận không thể lập tức lao lên ôm lấy cắn xé!
Tốt lắm, vật tiêu khiển chủ động đưa đến cửa, xem ra đêm nay có thể
tiết kiệm tiền thưởng đây!
Niếp Duy Bình nghẹn một bụng hỏa rốt cục có cơ hội phát tiết, ánh sang
lạnh sau thấu kính chợt lóe, khóe miệng nhếch lên một ý cười không tốt.
“Không có việc gì, tôi có thể thông cảm……”
Mao Đan máu toàn thân nhất thời sôi trào , ánh mắt say mê, tươi cười
mộng ảo.
Bác sĩ Niếp thật ôn nhu thật hiền hoà a!
Niếp Duy Bình thản nhiên tiếp tục nói: “Loại người giống như cô từ thời
điểm sinh ra đến chết đi não đều nhỏ, tôi đã thấy rất nhiều, tứ chi không
phối hợp thì thôi! Trượt tay đã tính là cái gì, may mắn cô không trượt chân,
bằng không với tải trọng này của cô mà rơi xuống…… Phỏng chừng có thể
trực tiếp đè tôi bẹp thành mặt bằng!”
Niếp Duy Bình không chỉ có y thuật cao minh hạ dao tinh chuẩn, mắng
người cũng chỉ cần một câu mà máu chảy đầm đìa.
Mao Đan trên mặt tươi cười cứng đờ, gương mặt vừa mới đỏ hồng
ngượng ngùng lập tức liền rút sạch.
“Ha ha, anh thực hay nói giỡn……”
Niếp Duy Bình làm sao dễ dàng buông tha cô, nhíu mày nói: “A? Chẳng
lẽ không phải là cô đã quên mang bộ não nhỏ bé đó, mà là thời điểm mẹ cô
sinh chỉ để lại cuống rốn mà vứt thai nhi đi?”