Niếp Duy Bình cũng không thèm nhìn tới cô một cái, không có một chút
không được tự nhiên, đúng lý hợp tình nói: “Cậu nếu thật sự nhàn rỗi quá
mức, nam khoa cách văn phòng cậu cũng không xa!”
Dù Ngụy Triết tính tình có tốt đến mấy cũng chịu không nổi vô duyên
vô cớ bị mắng, huống chi hắn đã nhiều lần nhường nhịn lại đổi lấy Niếp
Duy Bình được một tấc lại muốn tiến thêm một thước!
Ngụy Triết nhịn không được tức giận nhắc nhở hắn: “Niếp Duy Bình!
Cậu nói lời này là có ý gì! Tôi cũng chỉ là có ý tốt……”
“Ý tốt?” Niếp Duy Bình khinh thường cười nhạo, lạnh lùng châm chọc
nói: “Là ý tốt hay là dụng tâm kín đáo? Mỗi ngày có nhiều đứa trẻ bị cha
mẹ quên chưa kịp đi đón như vậy, tại sao không thấy cậu đối với bọn họ có
‘ý tốt’?”
Mấy đứa trẻ đó tử hắn lại không biết a!
Ngụy Triết cảm giác vô lực sâu sắc, Niếp Duy Bình nói lời ác độc đúng
là không có ai chống đỡ được, căn bản một chút ý thức cũng không chịu
hiểu!
Cùng hắn tranh luận…… Quả thực chính là ở tự ngược!
Ngụy Triết thở dài một tiếng bất đắc dĩ nói: “Tôi cùng tiểu Viễn ở ngã
ba Tân Hoa Xã ăn gà……”
Niếp Duy Bình lúc này liền tắt điện thoại, nói với Na Na: “Thằng nhóc
bị Ngụy Triết mang đi rồi, chúng ta đi đón nó!”
Na Na nghe xong cũng nhẹ lòng, cười thuận miệng nói: “Có Ngụy Triết
em cũng an tâm hơn……”