BÁC SĨ CẦM THÚ - Trang 410

Niếp Duy Bình nhẹ nhàng vỗ lưng bé, thản nhiên nói: “Đứa nhỏ là nên

giải thích rõ ràng, nhưng gây chuyện trước không phải nó, đối phương còn
chưa xin lỗi trước dựa vào cái gì lại ủy khuất đứa nhỏ nhà mình. Nếu muốn
thì tự em đi mà xin lỗi đi!”

Nói xong, Niếp Duy Bình gật đầu với hai cô giáo kia coi như chào hỏi

rồi ôm đứa nhỏ lập tức rời đi.

Na Na trợn mắt há mồm hoàn toàn không thể tin tưởng được, bản thân

mình thật vất vả mới hạ được quyết tâm cứng rắn dạy dỗ đứa nhỏ, Niếp
Duy Bình cư nhiên cứ như vậy phá hỏng việc của cô!

Na Na miễn cưỡng cười trừ, đối với mấy giáo viên liên tục xin lỗi khách

khí đem tiễn bước họ, lúc này mới nổi giận đùng đùng vào phòng tìm người
tính sổ.

Na Viễn hôm nay vốn cũng bị thương lại không nghĩ tới cô út thân thiết

nhất không chỉ có không an ủi bé, không ra mặt giúp bé mà lại quay lại
mắng bé làm bé thấy thật ủy khuất thương tâm, khóc rấm rứt hồi lâu.

Niếp Duy Bình đem người ôm về phòng, tắm rửa cho bé một chút, sau

đó lấy quần áo của mình mặc cho bé rồi ôm bé vào phòng trực ban, đặt bé
trên giường sau đó cùng bé mặt đối mặt nói chuyện.

“Khóc sướt mướt cũng chỉ là vô dụng! Chịu ủy khuất liền tự mình đòi

lại, khóc thì có ích lợi gì!”

“Cô út mắng cháu……”

“Cô ấy mắng cháu là đúng! Mắng đúng cháu phải nhớ kỹ, mắng không

đúng cháu cứ vào tai này ra tai kia.” Niếp Duy Bình véo má phúng phính
của bé một cái: “Chuyện này cũng đáng để cho cháu khóc!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.