BÁC SĨ CẦM THÚ - Trang 462

nơi để đi nhưng cũng chưa từng ghi hận hắn.

Nhưng hiện tại, Niếp Duy Bình không lưu tình chút nào chỉ trích cô

giống như giáng một cái tát đánh nát ảo tưởng tốt đẹp của cô.

Thật khó để thể thừa nhận nhưng từng chữ vẫn còn đang vang vọng bên

tai như châm nhọn đam thật sâu vào trong trái tim.

Cô thật sự không biết những điều cô vẫn luôn kiên trì đó có thật sự

chính xác……

Na Na đi dọc theo đường cái trong chốc lát, chung quanh ồn ào náo

động tương phản với cô, đám đông chật chội còn cô lại cô đơn bất lực, tâm
thần hoảng hốt chặn một chiếc taxi, theo bản năng nói địa chỉ Lâm Hải.

Trại an dưỡng nhóm họ lý đều biết cô, nhìn thấy cô đến đều khách khí

chào hỏi cô.

Hộ lý chăm sóc Na Hác vừa bưng nước đi ra, chuẩn bị lau rửa cho cậu

ấy, Na Na đến liền nhận lấy việc này cho cô ấy trở về nghỉ ngơi.

Phòng bệnh không lớn nhưng lấy ánh sáng thông gió đều rất tốt. Thiết bị

đơn giản đến cực điểm, trên chiếc giường đơn nhỏ hẹp là người đàn ông trẻ
tuổi lẳng lặng nằm đó, mày rậm như mực, lông mi thật dài an tĩnh nhắm
mắt, khuôn mặt tuấn lãng mang theo sự tái nhợt bệnh tật. Trên mũi cao
thẳng cắm ống thông levin để truyền thức ăn, chiếc cằm gầy yếu vuông vức,
chỉ liếc mắt một cái có thể thấy sự kiên nghị cùng ôn nhu dung hợp cùng
một chỗ, nhưng lại làm cho người ta không hiểu sao thấy lòng chua xót.

Na Na sờ sờ mặt hắn, lau rửa thực tận tâm, Na Hác trên mặt râu được

cạo sạch sẽ, mặc dù mỗi ngày nằm ở nơi này không biết không thấy nhưng
cũng không bị người ta đối đãi không tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.