BÁC SĨ CẦM THÚ - Trang 466

Tiểu tử kia xoa xoa gáy còn thật sự làm bộ khuyên nhủ: “Cô út như vậy

thật không tốt nha ~ không thể tùy tiện vứt bỏ chú ấy ~”

Nghĩ nghĩ, bạn nhỏ Na Viễn nghiêm trang bổ sung nói: “Chú ấy cùng

chú Ngụy…… Cháu còn hy vọng chú ấy có thể làm dượng út ~”

Na Na thật ngạc nhiên khó hiểu hỏi lại: “Vì sao a, tiểu Viễn không phải

thực thích chú Ngụy sao?”

Tiểu tử kia làm bộ vỗ vỗ tay cô, nãi thanh nãi khí trả lời: “Ba ba nói qua,

dượng út là người nhà ~”

“Ừm?”

Na Viễn vươn ngón tay mập mạp ấn mũi cô, ra vẻ người lướn giải thích:

“Chú Ngụy rất tốt ~ đối với cháu rất tốt! Mang cháu đi ăn ~ chơi với cháu,
còn dạy cháu trượt băng ~ không giống chú mỗi ngày mắng cháu nhóc béo,
có đôi khi còn đánh mông cháu! Một chút cũng không khách khí! Nhưng
là…… Chỉ có người nhà mới sẽ không khách khí a ~”

Thịt viên nhỏ nhiệt tình nói: “Chú Ngụy thực khách khí ~ cho nên chú

Ngụy không phải người nhà ~”

Na Na ngây ngẩn cả người, hoàn toàn không nghĩ tới tiểu Viễn sẽ nói

như vậy.

Đứa nhỏ thuần khiết ngây thơ đã có trực giác chuẩn xác, bọn chúng có

thể cảm nhận được ai là thiệt tình đối tốt với mình.

Đó không phải nói Ngụy Triết đối với tiểu Viễn không tốt, chính là……

Cùng so sánh với Niếp Duy Bình, Ngụy Triết đối với tiểu Viễn không đủ
thẳng thắn thành khẩn tự nhiên thật giống như có sự xa cách không giống
như sự thân thiết của người nhà nên có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.