BÁC SĨ CẦM THÚ - Trang 475

Niếp Duy Bình tay không ngừng nghỉ vô ý thức lẩm bẩm nói: “Không

cần.”

Y tá trưởng thở dài, tận lực không làm phiền động tác của hắn, giúp hắn

xoa xoa cái trán đầy mồ hôi.

Na Na ở căn tin mua hai phần cơm đưa cho bà lão cùng cháu của bà,

khuyên bọn họ ăn một chút gì rồi nghỉ ngơi.

Nhìn nhìn thời gian, Na Na gọi cho Mao Đan nhờ cô ấy đi đón tiểu Viễn

về rồi tiếp tục ngồi bên ngoài chờ.

Bệnh viện người càng đến thưa thớt, bên ngoài chỉ còn lại có vài người,

hành lang trống rỗng làm nói không nên lời sự nặng nề áp lực này.

Giải phẫu tiến hành hơn mười ba tiếng mới chấm dứt.

Bác sĩ Niếp dựa tường mà đi ra, người đàn ông cao lớn trẻ tuổi vẻ mặt

xanh xao, ngay cả khí lực cởi mũ giải phẫu cũng đều không có.

Na Na vội vàng xông lên lo lắng hỏi: “Thế nào?”

Vị bác sĩ chỉ còn lại có nửa cái mạng lắc lắc đầu, tiếng nói khàn khàn

đối với thân nhân: “Thực xin lỗi, chúng tôi đã cố hết sức……”

Bà lão nhất thời gào khóc, trong lúc nhất thời khí huyết không thông liền

ôm ngực mà ngất.

Na Na không hỏi hắn thêm gì nữa luống cuống tay chân đỡ lấy bà lão,

tiểu tử kia vừa nghe thấy cha không thể cứu được đã muốn hỏng mất, đấm
đá vách tường như muốn phát tiết.

Na Na đành phải một người cố gắng chống đỡ đem bà lão đến bên cạnh

xe đẩy sau đó vội vàng đem bà đưa đến phòng cấp cứu dưới tầng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.