BÁC SĨ CẦM THÚ - Trang 473

Ngụy Triết xoay người đi trở về: “Tôi đưa cô đi, vừa lúc cũng muốn trở

lại bệnh viện!”

Na Na một đường chạy chậm trở về phòng hộ lý vội vàng thay quần áo

liền chạy hướng phòng giải phẫu.

Phòng vô khuẩn cũng không phải tùy tiện để người nào cũng có thể đi

vào, Na Na lo lắng tùy tiện gọi người ta sẽ quấy rầy bác sĩ Niếp nên đành
phải ngồi ở bên ngoài lo lắng chờ đợi.

Người nhà bệnh nhân giường số nắm đã chờ ở bên ngoài, trên khuôn

mặt bà lão đầy vẻ tang thương tiều tụy, hai bàn tay gầy trơ cả xương gắt gao
nắm chặt, đôi môi khô nẻ khẽ mấp máy giống như đang cầu nguyện.

Na Na trước đó có phụ trách chăn sóc phòng bệnh đặc biệt tự nhiên sẽ

quen bà, cô liền an ủi nhẹ vỗ trấn an bà lão: “Bác đừng lo lắng, bác sĩ Niếp
y thuật rất cao sẽ hết sức cứu con bác!”

“Đúng vậy, bà nội!” Bên cạnh là bé trai mười sáu mười bảy tuổi đang

dựa lưng vào tường, trên người còn mặc đồng phục trung học bên chân là
cặp sách cũ nát, nghe thấy vậy liền phụ họa nói: “Ba sẽ không có việc gì !”

Bà lão cảm kích gật đầu, thở dài nói: “Bác sĩ Niếp là người thật tốt……

Bà già như tôi cái gì cũng không biết nhưng cũng hiểu bác sĩ mấy người
cũng thật khó làm! Tôi cầu xin cậu ấy cứu con trai tôi như vậy quả thật làm
hắn khó xử! Nhưng là thật sự không có biện pháp, tôi chỉ có một đứa con,
cháu trai lớn còn phải đến trường trong nhà thực sự là không thể không có
nó……”

Bà lão lau nước mắt nức nở nói: “Tôi sao có thể để mặc kệ con chờ chết

chứ? So với người thực vật qua ngày…… thì chẳng bằng cố thử một lần!
Bác sĩ Niếp tâm tính thiện lương nguyện ý giúp tôi, tôi tin hắn……”

Na Na trấn an vài câu trong lòng nhất thời không biết có vị gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.