BÁC SĨ CẦM THÚ - Trang 491

Thời điểm Niếp Duy Bình đứng dậy mới phát hiện nửa người của mình

đều đã tê rần, cắn răng hoạt động tay chân cơm cũng không ăn liền vội vàng
ra khỏi cửa về phòng trọ.

Mới hai ba ngày không gặp, Niếp Duy Bình lại cảm thấy giống như đã

qua thật lâu, một đường đi nhanh như điện chớp, đáy lòng cuồn cuộn tình
cảm như muốn tràn ra.

Trước kia cảm thấy “Không gặp như cách ba thu” như muốn đòi mạng,

đây là mấy căn bệnh vớ vẩn của giới văn sĩ, thật sự muốn làm cho người
khác buồn nôn mà chết, lại không nghĩ rằng có một ngày, bản thân hắn lại
cảm nhận sâu sắc cái cảm giác này!

Thỏ ngốc hình như có chút gầy đi……

Niếp Duy Bình không biết có phải do lỗi của hắn hay không chỉ cảm

thấy cằm Na Na nhọn hơn, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn trắng noãn nộn nộn
như trẻ con đã có chút hốc hác.

Na Na không được tự nhiên né tránh ánh mắt của hắn khẩn trương chà

xát hai tay nóng vội nhìn hắn, do dự mở miệng: “Anh ăn chưa?”

Niếp Duy Bình ánh mắt bình tĩnh nhìn cô một lát, nhấc chân bước lên

trên tầng: “Không có.”

Na Na ngượng ngùng đi theo hắn vào phòng, ngập ngừng hỏi: “Kia……

Anh muốn ăn cái gì, em làm cho anh?”

Niếp Duy Bình nhất thời cảm thấy giống như quay trở lại lúc trước, thỏ

ngốc luôn hỏi hắn muốn ăn cái gì, thích ăn cái gì, sau đó mặc kệ hắn đưa ra
yêu cầu quá đáng thế nào đi nữa cô đều cười tủm tỉm cố gắng thỏa mãn hắn.

Ngực như cứng lại, Niếp Duy Bình rầu rĩ trả lời: “Trong nhà còn có cái

gì không lẽ em không biết……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.