BÁC SĨ ZHIVAGO - Trang 411

được những nét hồn nhiên vô tội và nỗi đau khổ đầy bao dung. "Mình giết
hắn làm gì nhỉ?" - Zhivago tự hỏi.
Chàng cởi cúc áo capốt của hắn mở phanh vạt áo. Trên lớp vải lót, họ tên
của hắn được thêu bằng chữ xiên xiên rất đẹp bởi một bàn tay cẩn thận và
âu yếm, chắc là bàn tay người mẹ "Seriozha Ransevich".
Từ chỗ vạt áo sơ mi lòi ra một cây thánh giá nhỏ, một tấm ảnh đeo tròn tròn
và một chiếc hộp dẹp bằng vàng, nắp hộp bị thủng một lỗ bằng đầu đinh.
Chiếc hộp nửa đóng nửa mở. Một nảnh giấy gấp rơi ra. Zhivago giở mảnh
giấy và tưởng mình nhìn nhầm: đó cũng chính là bản Thánh Ca số 90, có
điều được in bằng tiếng Slavơ đúng như nguyên bản của nó.
Đúng lúc đó, Seriozha rên lên một tiếng, cựa quậy chân tay. Cậu ta còn
sống. Sau đó mới biết cậu ta chỉ bị chấn thương nhẹ ở bên trong. Viên đạn
ở cuối tầm bay đập vào mép cứng của lá bùa hộ mệnh người mẹ khâu cho
cậu ta đã cứu cậu ta thoát chết. Nhưng biết làm gì với gã thiếu niên bất tỉnh
nhân sự này?
Thời kỳ này, sự hung dữ của lính tráng lên tới cực điểm. Tù binh bị bắn bỏ
giữa đường dẫn giải, thương binh của đối phương bị giết chết luôn tại trận.
Với thành phần luôn luôn thay đổi của quân đội ở rừng, khi thì nhận thêm
những thợ săn mới, khi thì có kẻ bỏ trốn hoặc chạy sang hàng ngũ kẻ thù;
nếu biết giữ bí mật thật cẩn thận, có thể nói dối mọi người rằng Seriozha là
một chiến sĩ mới gia nhập đơn vị.
Zhivago lột lấy quần áo ngoài của anh chiến sĩ điện báo đã chết, rồi với sự
trợ giúp của Anghelia, người mà chàng ngỏ cho biết ý đồ của chàng, chàng
thay quần áo cho gã thiếu niên lúc ấy vẫn chưa tỉnh lại.
Chàng và viên y sĩ săn sóc cậu ta. Khi Seriozha hoàn toàn bình phục, họ để
cậu ta ra đi, mặc dù cậu ta không giấu giếm hai ân nhân của mình, rằng cậu
ta sẽ trở lại với quân đội Konchak và sẽ tiếp tục chiến đấu với Hồng quân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.