Trong khi nàng chỉ là một nữ sinh trung học với chiếc áo váy màu nâu, vẫn
bí mật tham gia những trò nghịch ngợm vô thưởng vô phạt ở trường.
Những cử chỉ ve vuốt của Komarovski trong xe ngựa ngay dưới mũi bác xà
ích hoặc trong lô trước ở rạp hát, khiến nàng say mê và kích thích con quỷ
bắt chước đang ngọ nguậy trong người nàng.
Nhưng cái hăng hái tinh quái của một nữ sinh tan biến trong chốc lát. Nỗi
đau khổ nhức nhối và nỗi hoảng sợ trước chính bản thân mình thì đọng lại
ở nàng rất lâu. Và lúc nào nàng cũng buồn ngủ. Vì những đêm không đẫy
giấc, vì buồn khóc và những cơn đau đầu dai dẳng, vì việc học hành và vì
trạng thái mệt mỏi toàn thân.
15.
Nàng nguyền rủa hắn, nàng căm thù hắn. Ngày ngày nàng cứ điểm đi điểm
lại trong óc các ý nghĩ ấy.
Từ nay nàng suốt đời làm nô lệ cho hắn. Hắn đã chế ngự nàng bằng cách
làm gì? Hắn làm cách nào để ép buộc nàng khuất phục, khiến nàng chịu
thua, chiều theo ý muốn của hắn, cho hắn tận hưởng cái rùng mình, run rẩy
đáng hổ thẹn của nàng? Có phải vì hắn lớn tuổi, có phải vì mẹ nàng lệ
thuộc vào hắn về chuyện tiền nong, có phải vì hắn biết cách khôn khéo doạ
dẫm nàng? Không, không, không phải thế. Tất cả đều vô lý
Không phải nàng bị hắn khuất phục, mà chính hắn bị nàng chế ngự. Thì
nàng chẳng thấy hắn khao khát được gặp nàng đó sao? Nàng chẳng cần có
gì phải sợ, lương tâm nàng trong sạch. Kẻ phải hổ thẹn và sợ hãi là hắn, nếu
nàng tố cáo hắn. Nhưng nàng thì nàng sẽ không đời nào làm việc đó. Để
làm việc đó, nàng không đủ sự đê tiện vốn là sức mạnh chủ yếu của
Komarovski trong quan hệ đối xử với những kẻ mềm yếu và lệ thuộc vào
hắn.
Đấy là điểm khác nhau giữa đôi bên. Cuộc sống xung quanh đáng sợ cũng
chính ở chỗ đó. Cuộc sống làm ta choáng váng sửng sốt bởi cái gì, bởi sấm
xét và các tia chớp lóe chăng?
Không bởi những cái liếc mắt và những lời thủ thỉ nửa chừng. Trong đời
toàn những trò úp mở mắt léo, những vố chơi khăm. Cứ như cái mạng
nhện, tưởng nắm, được một sợi lôi ra là hết, nhưng càng muốn thoát ra