BÁC SĨ ZHIVAGO - Trang 613

Cái hơi thở tự do và vô tư luôn luôn toát ra từ chàng lúc này lại bao phủ lấy
nàng.
Nàng vội rời ghế đứng dậy. Một cái gì khó híểu vừa xảy ra với nàng. Nàng
muốn chàng giúp sức để vượt qua, dù trong một thời gian ngắn, vượt ra
khỏi vòng kiềm toả của những nỗi đau khổ, để được tự do, được hít thở
không khí trong lành và cảm nhận niềm hạnh phúc của sự giải thoát. Niềm
hạnh phúc ấy nàng hằng mơ ước và hình dung, là được vĩnh biệt chàng,
được dịp và được quyền một mình khóc chàng thoả thích, không bị ngăn
trở. Và với vẻ vội vã của sự khao khát mãnh liệt, nàng đưa mắt nhìn đám
đông, một cái nhìn tột cùng đau đớn, không thấy gì hết vì nhoà lệ, y như bị
bác sĩ nhãn khoa nhỏ các giọt thuốc cay xé vào mắt, khiến tất cả mọi người
xê dịch, sụt sịt tránh ra bên ngoài, cuối cùng để lại một mình nàng trong
phòng. Cánh cửa được khép lại. Nàng vừa làm dấu thánh giá rất nhanh, vừa
bước tới bên quan tài, đứng trên chiếc ghế mà Epgrap đã kê, chậm rãi đặt
ba dấu thánh giá lớn trên xác chết, rồi áp môi vào vầng trán lạnh và hai bàn
tay. Nàng không cảm thấy rằng vầng trán lạnh ngắt dường như đã hóp lại
như một bàn tay nắm chặt. May là nàng không để ý tới điều đó. Nàng chết
sững, trong giây lát không nói, không nghĩ, cũng không khóc, dùng cả con
người nàng, đầu nàng, ngực nàng, tâm hồn nàng, và hai cánh tay lớn như
tâm hồn của nàng mà phủ xuống giữa lòng quan tài, giữa các bông hoa và
xác chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.