BACH DA HANH - Trang 158

Nói chuyện với phụ nữ, đúng như trước đó Kirihara đã nói,

đưa đi đẩy lại toàn những chuyện chẳng ý nghĩa gì. Thế này thật sự
có thể lấy được tiền sao? Tomohiko cảm thấy không thể tin nổi. Tóc
Ngắn và Tóc Đuôi Ngựa nói tương đối nhiều, còn người phụ nữ mặc
đồ bò thì chỉ uống bia, nghe mọi người nói chuyện, nụ cười cũng
không được tự nhiên cho lắm. Tóc Đuôi Ngựa và Tóc Ngắn liên tục
chuốc bia, Tomohiko đều không từ chối. Trên đường đi, Kirihara đã
dặn dò trước, nếu đối phương mời thuốc mời rượu, cố gắng đừng từ
chối.

“Mọi người hình như nói chuyện rất vui vẻ, thêm một chút tiết

mục góp vui nhé.” Sau chừng nửa tiếng, Kirihara nói. Lúc này,
Tomohiko đã hơi ngà ngà say.

“A! Phim mới hả?” Tóc Ngắn nhìn cậu, sáng bừng mắt lên.

“Đúng thế, không biết mọi người có thích không?”

Từ nãy, Tomohiko đã để ý thấy Kirihara lắp ráp chiếc máy

chiếu cỡ nhỏ trên bàn ăn, cậu đang định hỏi Kirihara muốn làm gì.

“Phim gì vậy?”

“Cái này ấy hả, xem rồi biết ngay.” Kirihara cười tủm tỉm ấn

nút bật máy chiếu lên. Ánh sáng mạnh phát ra từ chiếc máy lập tức
tạo thành một hình tứ giác trên bức tường trước mắt năm người. Có
vẻ cậu ta định lấy luôn bức tường trắng làm màn hình. Kirihara nói
với Tomohiko, “Làm ơn, tắt hộ cái đèn.”

Tomohiko vươn người ra tắt công tắc. Lúc này, Kirihara bắt

đầu chiếu phim. Đó là một cuộn phim màu 8 mm, không có tiếng.
Nhưng chỉ chiếu được giây lát, Tomohiko đã hiểu ra là phim loại gì.
Vì ngay đầu đã xuất hiện đàn ông đàn bà lõa thể. Không những thế,
những phần mà phim điện ảnh thông thường không được phép
quay cũng hiện lên không sót gì cả. Tomohiko cảm thấy trống ngực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.