BACH DA HANH - Trang 180

“Không ghi tên, chỉ có số điện thoại thôi, nhưng có thể ông ta

đã để ý rồi.”

“Từ số điện thoại có thể tra ra được họ tên địa chỉ không nhỉ?”

“Không biết. Có điều, nếu muốn tìm hiểu thì, có lẽ chuyện gì

cũng tra ra được hết. Ông ta quen biết rộng lắm.”

Hình ảnh chồng Yuko dựa trên những gì cô ta nói khiến

Tomohiko hết sức sợ hãi. Có nằm mơ cậu cũng không bao giờ nghĩ
đến chuyện mình bị một người đàn ông trưởng thành căm hận.
“Vậy... tính sao bây giờ?” Tomohiko hỏi.

“Chị nghĩ, tốt nhất là chúng ta tạm thời đừng gặp mặt nữa.”

Cậu yếu ớt gật đầu. Dù mới học lớp mười một, cậu cũng có thể

hiểu làm như lời cô ta nói là thỏa đáng nhất.

“Lên phòng thôi.” Yuko uống hết cốc Campan Soda, cầm hóa

đơn đứng dậy.

Quan hệ giữa hai người đã kéo dài khoảng một tháng. Lần gặp

gỡ đầu tiên đương nhiên là ở căn hộ chung cư đó. Tóc Đuôi Ngựa
chính là Hanaoka Yuko. Không phải cậu yêu cô ta, chỉ là không làm
cách nào quên được khoái cảm có được trong lần đầu tiên ấy. Từ
hôm đó, Tomohiko đã tự sướng vài lần, nhưng lần nào trong tâm trí
cũng hiện lên hình ảnh cô ta. Điều này cũng là lẽ đương nhiên, bởi vì
tưởng tượng dù giống thực đến mấy cũng không thể kích thích bằng
ký ức thực. Kết quả, ngày thứ ba sau lần gặp mặt đầu tiên,
Tomohiko gọi điện thoại cho cô ta. Cô ta rất vui, đề nghị được gặp
mặt riêng, cậu liền nhận lời. Cái tên Hanaoka Yuko này là cô ta nói
cho cậu lúc ở trên giường trong khách sạn, cô ta ba mươi hai tuổi.
Tomohiko cũng nói ra tên thật, tên trường, thậm chí cho cô ta biết cả
số điện thoại nhà. Cậu quyết định dẹp bỏ chuyện đã hứa với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.