BACH DA HANH - Trang 201

Bên trong bày bốn bộ máy tính cá nhân, còn kết nối với mười

mấy cỗ máy phụ trợ khác nữa.

“Sao lại có những thứ này?” Tomohiko vẫn còn chưa hết kinh

ngạc, ngẩn người hỏi.

“Còn phải nói nữa à, đương nhiên là mua về rồi.”

“Kirihara, cậu biết dùng à?”

“Biết một chút. Có điều, tớ muốn nhờ cậu giúp.”

“Tớ?”

“Đúng, vì vậy mới gọi cậu tới đây.”

Kirihara vừa dứt lời, chuông cửa liền vang lên. Vì không nghĩ

sẽ có người đến nữa, sống lưng Tomohiko bất giác cứng đờ.

“Chắc là Namie.” Kirihara đứng dậy.

Tomohiko bước lại gần đống hộp giấy chất trong góc phòng,

nhìn vào cái hộp trên cùng, thấy bên trong nhét đầy băng cát xét còn
mới nguyên. Cần nhiều băng cát xét như vậy để làm gì? Bên ngoài
vang lên tiếng mở cửa và tiếng chân người. Cậu nghe thấy Kirihara
nói, “Sonomura đến rồi.” “Ờ.” Tiếng phụ nữ trả lời. Và người phụ
nữ đó đi vào phòng. Cô ta khoảng hơn ba mươi tuổi, dung mạo bình
thường. Tomohiko cảm thấy hình như đã gặp cô ta ở đâu đó.

“Lâu rồi không gặp.” Người phụ nữ nói.

“Ơ?”

Thấy bộ dạng ngạc nhiên của Tomohiko, người phụ nữ cười

khẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.