BACH DA HANH - Trang 301

“Ừ, gặp rồi.” Yukiho đáp.

“Thế... đã nói với anh ấy rồi?”

“Nói rồi. Thật khó khăn.”

“Xin lỗi, lại bắt cậu đi làm chuyện đáng ghét như thế.”

“Không đâu, tớ không sao cả.” Yukiho vươn tay ra dịu dàng

nắm lấy bàn tay Eriko, “Cảm thấy thế nào rồi? Đầu còn đau nữa
không?”

“Ừm, hôm nay đỡ nhiều rồi.”

Lúc bị tấn công, tên hung thủ dùng chloroform làm cô hôn mê

và để di chứng là một thời gian sau đầu vẫn đau nhức không thôi.
Có điều, bác sĩ cho rằng ảnh hưởng của yếu tố tâm lý còn lớn hơn.
Tối hôm đó, lo lắng vì con gái mãi không về, mẹ Eriko đã ra ga tàu
điện đón. Trên đường đi, bà phát hiện thấy cô nằm gục trên thùng xe
tải. Bấy giờ, Eriko vẫn còn đang hôn mê. Nỗi kinh hoàng khi tỉnh lại
khỏi cơn hôn mê khó chịu ấy, sợ rằng cả đời này Eriko cũng không
thể nào quên được. Bấy giờ, mẹ đang ở bên cạnh cô khóc nức nở.
Không chỉ có vậy, còn cả tấm ảnh đáng sợ gửi đến mấy hôm sau
nữa. Người gửi không rõ, cũng không có lấy một dòng một chữ nào
cả, ác ý của tên hung thủ dường như sâu không thấy đáy, khiến
Eriko chấn động. Cô quyết định, từ nay trở đi, sẽ không nổi bật nữa,
chỉ sống dưới cái bóng của người khác mà thôi. Trong quá khứ cô
cũng sống như thế. Chỉ có vậy mới hợp với cô.

Mặc dù xảy ra chuyện bi thảm như thế, nhưng trong bất hạnh

lại có một sự may mắn lớn. Thật kỳ lạ, cô không bị cướp đi trinh tiết.
Mục đích của tên xấu xa kia dường như chỉ là lột sạch quần áo cô rồi
chụp ảnh. Cũng chính vì vậy mà bố mẹ cô quyết định không báo
cảnh sát. Nếu để sự việc lộ ra, không biết sẽ bị đồn đại như thế nào
nữa? E rằng bất cứ ai cũng sẽ cho rằng cô đã bị xâm hại. Eriko nhớ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.