BACH DA HANH - Trang 429

Người đàn ông ngồi xuống ghế, toan lấy thuốc lá trong túi áo

jacket ra nhưng hình như nhìn thấy hàng chữ cấm hút thuốc trên
tường, bèn bỏ lại vào túi, trên ngón tay út ông ta đeo một cái nhẫn
bằng bạch kim.

Tomohiko mặc kệ ông ta, bắt đầu sắp xếp chứng từ thanh toán,

nhưng cứ mải để ý ánh mắt của người đàn ông mà nhầm lẫn mất
mấy lần. Hiroe xoay lưng lại phía người đàn ông, kiểm tra các đơn
đặt hàng.

“Không ngờ thằng nhãi đó cũng giỏi giang thật, cửa hàng

không tệ chút nào.” Người đàn ông đảo mắt nhìn quanh cửa tiệm,
hỏi. “Thằng nhãi Ryo vẫn khỏe chứ?”

“Rất khỏe.” Tomohiko trả lời mà chẳng buồn nhìn ông ta.

“Vậy thì tốt. Từ nhỏ nó đã hiếm khi bệnh tật rồi.”

Tomohiko ngẩng đầu lên, hai chữ “từ nhỏ” làm anh tò mò.

“Ông quen với Kirihara như thế nào vậy?”

“Chỗ quen biết cũ thôi,” người đàn ông lộ ra nụ cười đáng

ghét, “tôi biết nó từ hồi nó còn bé tí. Chẳng những biết nó, mà còn
biết cả bố mẹ nó nữa.”

“Ông là họ hàng của cậu ấy ạ?”

“Không phải, nhưng cũng gần như thế.” Nói đoạn, người đàn

ông gật đầu mấy lần, dường như rất hài lòng với câu trả lời của
mình. Dứt cơn gật đầu, ông ta hỏi ngược lại, “Nó vẫn trầm tính thế
à?”

“Sao cơ?” Tomohiko hỏi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.