BACH DA HANH - Trang 62

“Kho?”

“Kho bảo hiểm ở bên trong. Tôi nhớ là có nói với ông rồi,

chúng tôi để những đồ giá trị mà khách gửi lại trong đó. Đợi các ông
xem rồi biết ngay, đó là một nhà kho kiên cố có khóa. Tôi muốn xác
nhận lại một số thứ, nên mới vào trong, ở trong kho nhiều khi cũng
không nghe thấy tiếng chuông cửa.”

“Những lúc như thế đều không có ai trông tiệm à?”

“Bình thường thì có ông chủ, nhưng lúc đó thì chỉ có mỗi mình

tôi nên mới khóa cửa lại.”

“Bà chủ và con trai thì sao?”

“Bọn họ đều ở trong phòng khách.”

“Nếu là thế, hai người họ nhất định phải nghe thấy tiếng

chuông cửa chứ?”

“Ừm, việc này...” Matsuura ngập ngừng mở miệng, im lặng

mấy giây rồi mới nói, “Có lẽ họ ở phòng trong xem ti vi, nên không
nghe thấy.”

Sasagaki nhìn gương mặt có xương gò má nhô cao của

Matsuura, rồi bảo Koga, “Cậu ấn chuông thử xem.”

“Vâng.” Koga đáp và đi ra cửa. Tiếng chuông cửa lập tức vang

lên trên đỉnh đầu, âm thanh có thể nói là “hơi chói tai”.

“Âm thanh cũng lớn lắm mà.” Sasagaki nói, “Tôi nghĩ, dù xem

ti vi chăm chú đến mấy, cũng không thể nào không nghe thấy
được.”

Matsuura nhăn mặt, nhưng vẫn rặn ra một nụ cười gượng gạo,

“Bà chủ xưa nay không để ý đến chuyện cửa tiệm. Khách đến, có khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.